Người theo dõi

Thứ Sáu, 16 tháng 3, 2012

Ái Xuân: Kỳ 2

Ái Xuân: Kỳ 2

Ca sĩ Ái Xuân: Tâm tình của một người phụ nữ (chuyển đổi giới tính)

LTS: Mỗi phận người đều có những niềm riêng thật khó bày tỏ. Ước muốn sống trọn vẹn theo ý muốn của mình, cho dù đi ngược lại sự sắp đặt của tự nhiên, cũng là một quá trình tranh đấu rất quyết liệt. Trường hợp ca sĩ Aùi Xuân xinh đẹp hiện nay, người từng bị “nhốt” trong thân xác của một người đàn ông cho thấy, để đạt được những gì mình muốn, có khi phải trả một giá rất đắt, kể cả sinh mạng của mình. Câu chuyện từ một chàng trai tên Võ Thanh Trọng, chuyển đổi giới tính thành một phụ nữ xinh đẹp tên Aùi Xuân ra sao, sẽ được chính người trong cuộc kể lại sẽ là một kinh nghiệm sống quý báu cho mỗi chúng ta. Mời bạn đọc theo dõi câu chuyện của Aùi Xuân, nói về cuộc đời của mình sau đây. Bài đi nhiều kỳ.

Kỳ II: Nỗi đau của tâm hồn thiếu nữ trong thân xác đàn ông

Phố Bolsa TV (PBTV): Khi mẹ không chấp nhận, Ái Xuân có bị ảnh hưởng về mặt tâm lý không?

Ái Xuân (AX): Mẹ cũng khó chịu. Khi có những người bàn ra nói vô mẹ cũng hay chửi lắm. Mẹ ít đi chung với tôi vì cảm thấy mắc cỡ. Bà ngoại và mấy người cũng hay nói ra nói vô. Đi đâu tôi cũng thui thủi một mình. Lâu lâu trong gia đình mới đi ăn uống chung. Thấy như vậy em gái tôi mới nói là, sao mẹ sống cổ lỗ sĩ quá vậy, mẹ sống thoáng đi.

Khi tôi về lại, tôi tự may vá thêu thùa, tôi tự kiếm tiền lo cho cuộc sống của mình. Khi có tiền, tôi đưa cho mẹ và nói là, mẹ giữ để sửa nhà, thay nóc hay mua sắm. Còn lâu lâu đi đâu chơi, tôi hay mua đồ đẹp cho mẹ và em gái.

Thời gian trôi qua, khi mẹ chấp nhận và cuộc sống có hạnh phúc là ba năm sau đó, lúc đó tôi hơn 20 tuổi.

PBTV: Đối với Ái Xuân, sự chấp nhận của mẹ có quan trọng không? 

AX: Rất quan trọng đối với tôi. Khi buồn, khi vui, khi mặc một bộ đồ đẹp đi chung với mẹ, hoặc khi mặc bồ đồ đầm đi ngủ chui vào nách của mẹ được mẹ ôm, tôi rất là thích. Chứ những lúc trước đó mẹ tôi hay đánh, hay la, tôi không dám. Khi được sự đón nhận của mẹ, tôi thấy rất hạnh phúc. Tôi rất cần sự chấp nhận của mẹ.

PBTV: Sự chấp nhận của mẹ Ái Xuân là do gượng ép hay do mẹ Ái Xuân nhận ra và chấp nhận một cách trọn vẹn?

AX: Tôi nghĩ rằng, thật sự mẹ tôi hiểu ra là từ nhỏ tôi đã là con gái rồi. Cách ăn, cách uống, nấu cơm, thêu thùa, may vá là những việc tôi đã làm từ nhỏ. Tôi tự biết kiếm tiền mang về đưa cho mẹ, chứ tôi chưa bao giờ ăn cắp tiền của mẹ. Tôi thích đi chùa với mẹ, rủ mẹ đi chùa. Mẹ tôi nặng lòng là do xã hội bên ngoài nói nặng, nói nhẹ là tại sao không biết dạy con để cho con trai mặc đồ con gái. Nhưng sau này mẹ tôi cũng nói lại là, chuyện của ai người đó hiểu, mẹ đã hiểu tôi, mẹ thấy tôi đẹp như con gái. Mẹ không còn kỳ thị tôi nữa. Tôi cảm thấy rất hạnh phúc. Mẹ đã chấp nhận tôi hoàn toàn.
Cho đến bây giờ, mẹ rất hãnh diện về tôi. Đi gặp nhà báo, hay đi quay phim, hay đi đến bất cứ nơi đâu, mẹ cũng đều giới thiệu tôi là con gái của mẹ. Bây giờ tôi và mẹ là hai mẹ con mà giống như là hai người bạn, hai chị em. Tôi đi hát, mẹ đi theo phụ.

Việt Weekly (VW): Đối với những người bạn gái, về mặt tâm lý, Ái Xuân xem họ là những bạn gái hay cảm thấy có sự lấn cấn giữa giới tính đối với họ?

AX: Tôi chơi với những người bạn gái và cảm thấy là những người bạn gái với nhau. Cũng nói chuyện, cũng giỡn, cũng kể chuyện gia đình, kể chuyện tình cảm, kể chuyện sinh lý yêu đương… như những người con gái bình thường. Rất là thân thiện.

VW: Đối với xã hội vẫn phân biệt rõ ràng giới tính, lúc đó Trọng ứng xử thế nào?

AX:
Từ nhỏ, tôi đã đi vào nhà vệ sinh công cộng dành cho con gái, tôi không đi vào chỗ của nam. Cũng cho nhiều người nhìn. Nhưng lúc nào đi ra đường tôi cũng mang dép con gái, mặc áo thun, quần tây, tóc để ngắn, lông mày nhổ sắc lẻm, đánh kem, vuốt mascara, xỏ lỗ tai đeo đôi bông nhỏ.

PBTV:
Cho đến lúc nào đi ra đường là luôn luôn mặc trang phục phụ nữ?

AX: Năm 17 tuổi, lúc tôi ra khỏi gia đình. Và cho đến khi trở về cho tới bây giờ, tôi luôn luôn mặc đồ phụ nữ.
 
VW: Đối với những cô gái có tính cách như con trai, ngổ ngáo, khác với trường hợp của Ái Xuân như thế nào?

AX: Bà ngoại tôi đẻ chín người con. Người út là lesbian, từ nhỏ tới lớn toàn mặc đồ con trai, giống như đàn ông. Sau này lấy vợ, có tới mấy đời vợ. Là con gái mà tánh tình như đàn ông từ nhỏ tới lớn, hút thuốc, đánh lộn, chơi những trò mạnh bạo.

PBTV: Cho đến khi nào Ái Xuân mới quyết định chuyển đổi giới tính?

AX: Chuyển đổi giới tính là tôi đã muốn từ hồi nhỏ. Tôi cứ trách là tại sao mẹ đẻ tôi ra, mụ bà không cho tôi được hoàn hảo, mụ bà nắn lộn tôi như vậy. Tôi mơ ước nhiều lắm. Bên Mỹ, bên Nhật, bên Thái, ở nước ngoài làm được mà Việt Nam chưa làm được. Tôi mơ ước từ nhỏ.
Đến năm tôi 30 tuổi, tôi biết được ở Thái Lan có chuyển đổi giới tính. Mấy người bạn của tôi nói là phải cần số tiền lớn lắm. Ở Việt Nam có được một số tiền lớn rất là khó. Cơm, áo, gạo, tiền ở Việt Nam rất là khó khăn. Trong gia đình tôi, cha mẹ lại mỗi người một ngả, cho nên, mọi sự rất khó khăn. Tôi cũng chỉ biết cầu nguyện.
Khi tôi đi hát, tôi quen những người bạn đã từng đi qua Thái Lan nói cho biết có rất nhiều bệnh viện họ đã đến và bác sĩ đã làm. Họ cho biết chỉ cần $6,000 thôi. Tôi đã để dành tiền rất nhiều. Cũng cám ơn mẹ. Tôi đi hát có tiền cho mẹ, mẹ để dành. Khi tôi nói mơ ước muốn đi Thái Lan, mẹ tôi đã cầm số tiền đưa cho tôi được mấy chục triệu. Tôi đổi ra được gần $3,000. Phân nửa số tiền là mẹ cho tôi. Phân nửa kia là tôi đi hát để dành được. Khi tôi lấy được passport là mua vé máy bay liền.

PBTV: Ngoài vấn đề tiền bạc, còn có những tin đồn về sức khỏe, giảm thọ, Ái Xuân cho biết thêm về những ảnh hưởng đó?

AX: Về tiền bạc rất là khó khăn. Còn khi làm phải ký tờ giấy là không được thưa kiện. Vì gây mê 7, 8 tiếng nếu sức khỏe yếu không tỉnh được đi luôn, chuyện đó phải chấp nhận.
Còn chích hormone vào cơ thể, gan, tim, thận sẽ bị những biến chứng. Chích hormone để không bị mọc râu, bắp tay nhỏ lại, con người sẽ mềm mại hơn.

PBTV: Quá trình giải phẫu như thế nào?

AX: Đó là một bệnh viện nhỏ không phải là một bệnh viện lớn. Tôi biết đã có 100 người ở Việt Nam đến đó mổ rồi. Những ông bác sĩ Thái ở đó rất giỏi. 

Khi có passport, tôi mua vé máy bay. Khi ra sân bay, mẹ chở tôi bằng xe honda. Hai mẹ con khóc rất nhiều. Mẹ nói là sợ quá. Tôi đã nói với mẹ là mẹ phải mừng cho tôi. Hơn nửa đời người rồi tôi mới sống đúng thật với bản thân. Nếu tôi có chết trên bàn mổ đó cũng là niềm hạnh phúc. Khi mổ, gây mê, tôi đã là người phụ nữ, tôi có chết trên bàn mổ tôi cũng cam tâm, tôi cảm thấy hạnh phúc. Mẹ phải mừng cho tôi, đừng có buồn. Khi tôi về, tôi sẽ là người con gái hoàn hảo, là con gái của mẹ. Tôi không còn là lưỡng tính, không còn bị chê cười nữa. Mẹ phải mừng và hãnh diện vì tôi, đừng có buồn. Hai mẹ con ôm nhau khóc.
Lúc tôi bay là 9 giờ, sang đến Thái Lan là 12 giờ trưa. Tôi làm giấy tờ, ký giấy, đóng tiền. Và bác sĩ hẹn chiều hôm đó mổ cho tôi.

PBTV: Những người chuyển đổi giới tính trước đó có cho Ái Xuân biết là phải uống thuốc hormone trước hay không?

AX: Có. Tôi có mua lại của họ để uống, chích. Trong thời gian chuẩn bị, để dành tiền, làm giấy tờ, những người bạn đã tư vấn cho tôi là uống và chích hormone. Tôi đã gởi tiền nhờ mua thuốc để uống và chích. (CÒN TIẾP)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét